“Ân nhân, tôi biết chúng tôi không phải người, xúc phạm đến cô nhưng chúng tôi cũng thực sự không còn cách nào khác. Vợ chồng chúng tôi cũng là người lương thiện, lúc trước cũng là vì cứu người mà! Chúng tôi cũng không làm gì tổn hại đến trời đất, tại sao ông trời lại đối xử với chúng tôi như vậy...”
Nói đến cuối cùng, người phụ nữ đó không nhịn được nữa mà khóc nức nở.
Trương Thiết Sinh đỡ người phụ nữ dậy, cái trán đen nhẻm nhăn lại, giọng trầm thấp: “Vợ, đừng khóc nữa, chúng ta vất vả lắm mới giữ được đứa trẻ này, em đừng làm loạn nữa, làm sai thì phải chịu phạt, tôi đi ngồi tù, không sao đâu. Ân nhân, chỉ cần có thể giữ lại đứa trẻ này, chỉ cần vợ tôi không sao, dù có bắt tôi chịu án tử hình, tôi cũng chết nhắm mắt.”
Diệp Hạnh day day huyệt thái dương đang đau nhức của mình.
Cô nghiêm giọng nói: “Triệu chứng của cô ấy là sảy thai thông thường, mặc dù bây giờ đã cầm máu nhưng vẫn rất nguy hiểm, vẫn phải tiếp tục uống thuốc. Tôi sẽ kê đơn cho cô, cô uống theo đơn trong một tháng thì thai nhi mới ổn định được.”
"Còn về việc ngồi tù hay không thì các người nghĩ nhiều quá rồi. Kẻ chủ mưu không phải các người. Nếu thực sự truy cứu trách nhiệm thì bắt được kẻ chủ mưu mới là mục đích của tôi. Chỉ cần các người khai ra kẻ chủ mưu và nói thật với cảnh sát, tôi có thể bảo lãnh cho các người an toàn." Diệp Hạnh nghiêm túc nói.
Diệp Hạnh vốn tưởng rằng thuyết phục họ đi báo cảnh sát là chuyện thuận theo tự nhiên. Ai ngờ cô vừa nói xong, Trương Thiết Sinh lại nhìn cô với vẻ áy náy, đoạn nhỏ nhẹ nói: “Ân nhân, tôi không biết kẻ đứng sau là ai. Chúng tôi chỉ liên lạc với nhau qua điện thoại chứ chưa từng gặp mặt. Có một tên lưu manh ở chợ đen giới thiệu cho tôi, hơn nữa mỗi lần người kia gọi điện đều dùng số khác nhau, tôi chỉ có thể chờ điện thoại của người kia chứ không biết cách chủ động liên lạc...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT