Giang Từ Thâm không nhịn được mà nhíu mày, lúc này mới ngẩng đầu nhìn cha Giang, nói: “Diệp Hạnh đi làm cả ngày về, chẳng lẽ còn phải nghe ông cằn nhằn? Ông muốn đón thì đón, liên quan gì đến Diệp Hạnh?”
Nghe thấy giọng nói hờ hững của Giang Từ Thâm, cha Giang lập tức nổi giận, cũng trừng mắt nhìn lại anh: “Con có còn là người không vậy? Con còn chút lương tâm nào không? Rốt cuộc là vì ai mà bà ấy tức giận bỏ về nhà mẹ đẻ hả?”
Ban đầu chính là vì cha Giang chuyển mười nghìn cho Diệp Hạnh nên Đàm Hân mới tức giận bỏ về nhà mẹ đẻ.
Giang Từ Thâm hiểu rõ nhưng vẫn không nhịn được mà cong môi cười lạnh: “Ông gọi điện cho bà ta, nói ông chuẩn bị nghỉ hưu sớm, nhường vị trí trong nhà máy cho tôi đi. Tôi đảm bảo bà ta sẽ về ngay trong đêm, dù phải đi bộ cũng có thể về, hoàn toàn không cần phải đi đón.”
Lời này vừa nói ra, cha Giang lại bị Giang Từ Thâm làm cho nghẹn họng.
Trong lòng ông ta không phục thì không phục nhưng Giang Từ Thâm nói hoàn toàn có lý, thậm chí ông ta còn không thể phản bác.
Diệp Hạnh thấy cha Giang ăn quả đắng, trong lòng thầm buồn cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT