"Đúng vậy, tôi cho rằng đây là một vụ cố ý giết người, tống tiền và cưỡng đoạt! Xin các đồng chí cảnh sát bắt những người này lại để điều tra nghiêm túc, trả lại công bằng cho tôi!" Diệp Hạnh nói chắc nịch.
"Giết người gì chứ? Cha tôi bị bệnh tâm thần, nếu không uống thuốc đúng giờ thì thỉnh thoảng sẽ tấn công người khác. Ông ấy đọc được trên báo nên mới cố ý tìm đến đây để cô khám bệnh! Giết người gì chứ!" Con trai của người đã khuất như đã đoán được trước và chuẩn bị sẵn lời giải thích nên lập tức giải thích.
“Đúng vậy, cha tôi là bệnh nhân tâm thần! Cô so đo với một người bị bệnh tâm thần làm gì! Cho dù ông ấy có cố ý tấn công cô thì ông ấy cũng hành động trong vô thức, vô tội, nhưng cô giết chết ông ấy thì bằng chứng rõ ràng! Nếu không phải cô bắn cây ngân châm này thì ông ấy sẽ không chết!”
"Đúng vậy, cái chết của cha tôi không thể không liên quan đến cô!" Người nhà lập tức chỉ vào Diệp Hạnh, phẫn nộ nói.
"Các người có biết nói lý không vậy?! Ông ta bị bệnh tâm thần thì có thể tùy tiện tấn công người khác à! Hơn nữa ông ta tấn công thì người khác không được phản kích sao?! Hơn nữa bác sĩ Diệp đã cho các người thấy rồi! Chỗ bác sĩ Diệp đâm kim không có huyệt đạo nào, hoàn toàn không thể đâm chết người!" Cố Cảnh Viễn tức phát điên, chỉ vào những người nhà ngang ngược vô lý này mà mắng.
"Cảnh Viễn! Chuyện này không liên quan đến con! Con đi làm việc của con đi." Giám đốc Cố thấy Cố Cảnh Viễn đứng ra thì không nhịn được cau mày, lập tức quát.
"Xin lỗi, bác sĩ Cố là nhân chứng quan trọng, tạm thời không thể rời đi." Đồng chí cảnh sát lập tức nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT