"Một đồng." Bác sĩ Trương đáp.
Nghe vậy, Hạ Phương hào phóng móc một đồng ra đưa cho bác sĩ Trương rồi nói: “Một đồng đây, Diệp Hạnh, cô đã băng bó xong, tôi cũng nói rõ với cô rồi, sau này chúng ta không còn liên quan gì đến nhau nữa. Nếu cô còn đến dây dưa với tôi thì đừng trách tôi không khách sáo!”
Hạ Phương nói một cách đầy chính nghĩa.
Diệp Hạnh cười lạnh phun nguyên một tràng: “Đây chỉ là tiền băng bó thôi, sau này còn phải bác sĩ nữa. Tôi mất nhiều máu như vậy chẳng lẽ không cần ăn chút đồ bổ? Anh muốn dùng một đồng để đuổi cổ tôi đi à? Với vết thương này thì anh phải bồi thường mười đồng! Còn nữa, anh đừng tưởng chỉ cần nói vài câu giả vờ làm quân tử, chèo lái dư luận để mọi người bàn tán về tôi là có thể ép tôi bỏ chạy! Tôi nói cho anh biết nhé, vô dụng thôi! Nếu hôm nay anh không trả tiền thì dù có kéo Hoàng Đế đến cũng chẳng ích gì đâu! Một trăm hai mươi tám đồng, cộng với tiền bồi thường thuốc men của tôi là mười đồng nữa, tổng cộng là một trăm ba mươi tám đồng, không được thiếu một xu!”
Diệp Hạnh vừa dứt lời, Hạ Phương lập tức lộ rõ vẻ hoảng loạn.
Anh ta cố ý nói như vậy chính là để hù dọa Diệp Hạnh, ép cô phải bỏ đi.
Đằng nào Diệp Hạnh cũng chỉ là một người phụ nữ, bị nhiều người chỉ trỏ bàn tán như vậy chắc hẳn không còn mặt mũi nào mà đứng ở đây nữa. Đáng lẽ cô phải bỏ chạy mới đúng, phải trốn tránh mới đúng chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play