Cố Cảnh Viễn cũng không có tính sĩ diện. Đôi khi Diệp Hạnh bận rộn, anh ấy cũng chủ động giúp đỡ, hai người hợp tác coi như ăn ý.
Đến trưa, Cố Cảnh Viễn dẫn Diệp Hạnh đến căng tin ăn cơm.
Sau khi lấy cơm, hai người tự nhiên ngồi cùng nhau thảo luận về bệnh nhân vừa tiếp nhận.
"Bác sĩ Diệp, vừa rồi chị kia còn chưa mở lời mà sao cô biết người ta gặp khó khăn trong việc mang thai vậy? Sao cô nhìn ra được thế? Chẳng lẽ cô còn học cả tâm lý học?" Cố Cảnh Viễn vô cùng tò mò hỏi.
Diệp Hạnh cũng không tiếc chia sẻ kinh nghiệm của mình: “Cô ấy ăn mặc khá sang trọng, tuổi khoảng chừng ba mươi, hơn nữa không có người đi cùng. Tình huống này thường là tự biết bản thân có vấn đề rồi, cô ấy không cho nhà chồng đi cùng là để che giấu. Chuyện này mà truyền ra ngoài thì tiếng xấu đồn xa, hơn nữa nhà chồng biết được còn có thể ép cô ấy ly hôn. Vì cô ấy muốn âm thầm điều trị nên tôi kê cho cô ấy đơn thuốc Đông y, bảo nhà thuốc chia thành từng phần nhỏ. Loại thuốc này không cần đun, chỉ cần pha trong cốc uống như trà là được, cũng không gây nghi ngờ. Làm bác sĩ không chỉ là chữa bệnh cứu người mà còn phải kê đơn đúng bệnh, cái gọi là tấm lòng của người làm cha làm mẹ, tất nhiên phải nghĩ cho bệnh nhân nhiều hơn.”
Nghe Diệp Hạnh nói xong, ánh mắt Cố Cảnh Viễn nhìn cô thêm phần ngưỡng mộ và tán thưởng.
"Cha tôi nói đúng, để tôi đi theo bác sĩ Diệp chắc chắn sẽ học được nhiều thứ mà trường học và sách vở không có. Hôm nay tôi đã được học rồi, tôi quyết định đồng ý phẫu thuật cho chồng cô." Cố Cảnh Viễn đột nhiên thông suốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play