Cố Cảnh Viễn vội vàng nói: “Sau này chúng ta sẽ là đồng nghiệp. Lần đầu đến nhà cô, tôi không thể đến tay không được. Cô nhận đi, tôi phải về ăn cơm tối rồi, ngày mai gặp lại.”
Nói xong, Cố Cảnh Viễn trực tiếp đặt đồ trong tay lên xe lăn của Giang Từ Thâm, sau đó quay người đạp xe đi.
Giang Từ Thâm: “...”
Đối diện với ánh mắt có chút ngạc nhiên của Giang Từ Thâm, Diệp Hạnh cũng thấy buồn cười, bèn nói: “Thôi, người ta cũng có lòng tốt, chúng ta cứ nhận đi, dù sao hôm nay tôi cũng giúp anh ấy giải quyết một phiền phức, anh ấy không thiệt thòi gì.”
Nghe Diệp Hạnh nói vậy, Giang Từ Thâm đoán ra ngay: “Là người phụ nữ hôm qua hả? Bà ta mắc bệnh hàn như em nói chứ không phải bệnh nhiệt như anh ta chẩn đoán đúng không?”
Diệp Hạnh gật đầu: “Đúng vậy, trước đó người phụ nữ đó bị ngã xuống sông, người lạnh cóng nhưng không kịp thời xử lý nên cơ thể bị nhiễm lạnh. Bệnh của bà ấy trở nặng, nhưng khi bị nhiễm lạnh quá nặng thì cơ thể lại sinh ra một loại hiệu ứng hạ thân nhiệt, thành ra bác sĩ Cố mới hiểu lầm là bệnh nhiệt. Anh ấy kê người phụ nữ đó một đơn thuốc thanh nhiệt giải độc. Bà ấy về uống thuốc một ngày, sức khỏe càng tệ hơn nên người nhà đến bệnh viện làm ầm lên.”
Bấy giờ Giang Từ Thâm mới hiểu ra, bèn gật đầu hỏi: “Cho nên hôm nay em dậy sớm là muốn đến bệnh viện giải quyết chuyện này giúp anh ta à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT