Đàm Hân vừa dứt lời, Cố Cảnh Viễn lại nghiêm mặt liếc cô ta một cái rồi nghiêm túc phản bác: “Bác sĩ chân đất cũng là bác sĩ đứng đắn, chỉ cần có thể chữa bệnh cứu người thì đều là bác sĩ giỏi. Trước đây ông tôi cũng là bác sĩ chân đất. Ông ấy đã để lại cho tôi và cha tôi rất nhiều kinh nghiệm và bệnh án chữa bệnh cứu người quý giá. Hơn nữa rõ ràng là y thuật của vị bác sĩ kia còn cao hơn tôi. Tôi đã bảo cô ấy để lại địa chỉ ở đây rồi, bây giờ bệnh viện đang rất thiếu bác sĩ, tôi định bàn bạc với cha tôi một chút, để cô ấy đến làm việc tạm thời.”
Cái gì?!
Lời này chẳng khác gì sét đánh ngang tai Đàm Hân.
Diệp Hạnh sắp đến bệnh viện làm bác sĩ ư?
Đàm Hân còn muốn nói gì đó nhưng Cố Cảnh Viễn đã cầm bệnh án rời đi.
Đàm Hân liếc nhìn mặt bàn của Cố Cảnh Viễn, quả nhiên nhìn thấy dưới ống cắm bút có kẹp một tờ giấy, trên đó ghi địa chỉ nhà của cô cô ta.
Đàm Hân là cháu gái ruột của Đàm Uyển, hơn nữa còn có quan hệ rất tốt với Giang Điềm nên đương nhiên cô ta cũng biết Giang Từ Thâm vẫn luôn là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt Đàm Uyển. Nếu Diệp Hạnh vào làm việc ở bệnh viện thì cô sẽ có hy vọng chữa khỏi bệnh cho Giang Từ Thâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT