Đàm Uyển đứng bên cạnh, sắc mặt đã u ám đến mức gần như có thể nhỏ ra mực. Nhưng bà ta là người thông minh, biết cha Giang hiện đang tức giận, nếu bà ta dám mở miệng thì chắc chắn Giang Điềm sẽ càng bị phạt nặng hơn.
Cha Giang là người xưa nay chỉ nghe lời ngon ngọt, bỏ ngoài tai mọi lời khó nghe, vậy nên chỉ có thể chiều theo ý ông ta.
"Diệp Hạnh, con đi lấy cho cha con một thang thuốc đi. Sức khỏe của ông ấy vốn không tốt, vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn. Này, dì cho con tiền này, con đi lấy thuốc đi." Đàm Uyển nói rồi lấy ra mười đồng đưa cho Diệp Hạnh.
Được rồi, vừa không cần nấu cơm vừa có tiền nên Diệp Hạnh miễn cưỡng đồng ý.
Với tình trạng của cha Giang, nhiều nhất là cô chỉ có thể sắc một ít trà thanh nhiệt giải độc cho ông ta uống hai bát là xong, hời được chín đồng.
Diệp Hạnh cầm tiền đi sắc một ít trà thanh nhiệt về. Đàm Uyển biết Giang Điềm gây họa nên chủ động nhận phần thức đêm, Diệp Hạnh cũng vui vẻ nhàn hạ.
Bên này, Giang Điềm vẫn luôn ở trong phòng. Đàm Uyển chỉ dám lén nhét cho cô ta một ít bánh quy và trái cây nên cô ta đói đến mức bụng cồn cào, tay chân đều mềm nhũn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT