"Mẹ! Con lạnh quá! Con lạnh quá!" Lúc Giang Điềm được cởi trói thì toàn thân đã đông cứng.
Đàm Uyển vội vàng ôm chặt lấy Giang Điềm. Giang Điềm không mặc áo khoác, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi và quần dài. Trời bên ngoài lạnh như băng, không biết cô ta đã bị trói ngoài trời bao lâu mà cả người gần như cứng đờ, tay chân đều lạnh ngắt, giống như tảng băng vậy.
Không chỉ vậy, ngay cả khuôn mặt cô ta cũng đông cứng tái nhợt, môi tím tái, toàn thân không ngừng run rẩy.
Đàm Uyển nhìn thấy con gái cưng của mình như vậy thì giận điên lên.
"Trời ạ! Rốt cuộc là ai độc ác đến mức trời lạnh thế này mà trói con ở đây vậy hả! Có phải muốn hại chết con tôi không! A a a! Rốt cuộc là ai hả!" Đàm Uyển điên cuồng hét lớn.
Giang Điềm được đưa vào nhà. Đàm Uyển trực tiếp quấn cho cô ta một chiếc chăn dày, sau đó không ngừng xoa bóp hai tay cô ta, lại lấy lò sưởi đến cho cô ta sưởi. Giang Điềm run rẩy hồi lâu mới từ từ lấy lại được sức lực.
Giang Điềm ngẩn người một lúc, đến khi hoàn hồn lại thì lập tức khóc òa lên, ngã vào lòng Đàm Uyển chửi mắng: “Con kêu la hồi lâu mà cha mẹ không đến cứu con! Không một ai đến cứu con! Cha mẹ ngủ trưa gì mà ngủ say quá vậy hả? Hay là hai người cố ý muốn thấy con bị tên Giang Từ Thâm tàn phế kia trói cho chết đông?!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT