Nói xong, cha Giang giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ rồi mới nói: “Bao giờ cô Trần quay lại làm việc vậy? Tôi vẫn chưa ăn sáng, đói chết mất. Bà mau đi nấu cơm đi, chiều nay tôi có một cuộc họp rất quan trọng, phải về nhà máy họp với ban lãnh đạo.”
Trong lòng Đàm Uyển vô cùng tức giận, thầm chửi rằng đồ già chết tiệt, quan tâm đến đứa con trai tàn tật và cô vợ quê mùa của nó như vậy sao không bảo chúng làm đi! Tưởng mình là ông hoàng hay gì?! Ông ta có phải cái thùng cơm không mà cả ngày chỉ biết ăn cơm vậy?
Đàm Uyển tức giận cũng chỉ dám chửi cha Giang trong lòng, còn một kẻ trước giờ luôn giơ tay là có quần áo mặc, há miệng là có cơm ăn như Giang Điềm thì lại đột nhiên cất tiếng: “Mẹ, cha đói rồi, mẹ mau đi nấu cơm đi, con sẽ giúp mẹ, con cũng học nấu cơm.”
Nghe Giang Điềm nói vậy, một nụ cười như được an ủi xuất hiện trên mặt cha Giang: “Vậy mới đúng chứ, Điềm Điềm lớn rồi, hiểu chuyện rồi. Con học nấu ăn rồi sau này làm một người vợ hiền mẹ đảm nhé, biết chưa?”
Giang Điềm cười đáp: “Con biết rồi ạ, con sẽ bảo mẹ dạy con hầm canh.”
Thấy Giang Điềm khác thường như vậy, Diệp Hạnh không khỏi liếc nhìn cô ta.
Nhưng Giang Điềm đang nóng lòng muốn trả thù Giang Từ Thâm và Diệp Hạnh nên vội vàng đẩy Đàm Uyển vào bếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT