Đàm Uyển tức giận nghiến răng nghiến lợi nói.
"Được rồi, được rồi! Tôi biết rồi! Tôi sẽ gọi Diệp Hạnh ra hỏi." Cha Giang thực sự không chịu nổi hai mẹ con nhà này nữa, đành phải xoay người đi về phía phòng Giang Từ Thâm, miệng còn lẩm bẩm: “Chuyện cỏn con mà cứ thích làm ầm lên làm gì không biết.”
Cha Giang vừa mới đi đến cửa thì cửa phòng đã mở.
Diệp Hạnh đẩy Giang Từ Thâm ra. Thấy cha Giang bên ngoài, Diệp Hạnh mỉm cười hỏi: “Cha, cha gọi Từ Thâm ạ? Có chuyện gì không ạ?”
Nhìn thấy Diệp Hạnh chăm sóc con trai Giang Từ Thâm của mình chu đáo, lại còn nở nụ cười tươi tắn, giọng nói lễ phép và dịu dàng, cha Giang vốn định chất vấn lại đột nhiên không nói nên lời.
Chưa đợi cha Giang mở miệng, Giang Điềm đã chạy đến như một kẻ điên, túm lấy cổ áo của Diệp Hạnh rồi tức giận mắng: “Mày là đồ đàn bà độc ác, mày có bỏ thứ gì vào thuốc không hả! Rốt cuộc mày đã làm gì mà khiến tao đánh rắm liên tục vậy hả?! Mày làm hỏng buổi xem mắt của tao! Tao biết ngay là mày không có ý tốt mà!”
Thấy Giang Điềm động tay động chân với Diệp Hạnh, khuôn mặt đẹp trai của Giang Từ Thâm trong nháy mắt trở nên u ám. Anh lạnh lùng liếc nhìn cha Giang rồi hỏi: “Ông có quản không? Ông không quản thì tôi quản, dù sao thì thứ thuốc đó cũng còn dư, không dùng hết lên mặt cô ta thì phí lắm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT