Tóc của cơ thể này quá dài và dày. Nguyên chủ vốn là người lười biếng, lại còn luộm thuộm, vừa nãy cô gội đầu phải dùng hết ba chậu nước.
Thời đại này còn chưa phổ biến máy sấy tóc, chỉ dùng khăn lau khô tóc thôi cũng phải mất một tiếng.
Diệp Hạnh quyết định ngày mai sẽ đi cắt tóc.
Lau tóc xong, cô trở về phòng, nằm xuống bên cạnh Giang Từ Thâm.
Rõ ràng chỉ là một hành động đơn giản nhưng Giang Từ Thâm lại đột nhiên tái mặt, ánh mắt kinh ngạc và tức giận nhìn cô, giọng nói lạnh tanh: “Cô muốn làm gì?”
Diệp Hạnh như nhìn thấu suy nghĩ của anh. Cô trực tiếp trợn mắt nói: “Tôi mang chăn ga đi giặt hết rồi, chỉ còn mỗi một bộ này thôi nên tối nay tôi ngủ ở đây. Còn nữa, tôi sẽ không làm gì anh đâu, tôi không hứng thú với kiểu người bệnh tật yếu đuối không tự chăm sóc được bản thân như anh. Tôi thích kiểu đàn ông lực lưỡng và đầy cơ bắp cơ, là kiểu người có thể hoạt động liền tù tì hai tiếng đồng hồ ấy. Anh cứ yên tâm đi.”
Dứt lời, Diệp Hạnh lật người, quay mặt ra ngoài, chừa cho Giang Từ Thâm một khoảng cách an toàn rồi nhắm mắt lại, chuẩn bị chìm vào giấc ngủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play