Nghe dì Trương và Trương Hưng Bang chỉ trích Diệp Hạnh, Giang Từ Thâm định lên tiếng giải thích, song lúc này bụng anh lại không nghe lời mà kêu lên “ọt ọt”.
Nghe thấy tiếng phản đối của bụng anh, đột nhiên Diệp Hạnh cũng cảm thấy bụng mình trống rỗng. Cô không khỏi ngước mắt nhìn Giang Từ Thâm, ánh mắt không khỏi chột dạ.
Giang Từ Thâm là người tàn tật nên tất nhiên nấu cơm là công việc của cô, hơn nữa tiền sinh hoạt mà bố chồng chu cấp mỗi tháng không ít.
Thím Trương vốn cực kỳ tức giận, nay lại thấy Giang Từ Thâm vẫn chưa ăn cơm nên ánh mắt bà ấy nhìn Diệp Hạnh càng thêm oán giận và lạnh lùng. Bà ấy nói: “Diệp Hạnh! Trái tim cô làm bằng gì vậy?! Cô thật quá độc ác! Thế mà còn bỏ đói Từ Thâm! Cô để thằng bé đói bao lâu rồi hả?! Cô muốn hại chết thằng bé đúng không?! Đồ đàn bà độc ác này!”
"Không phải thế, tôi không cố ý, chỉ là tôi chưa nấu..." Diệp Hạnh mở miệng muốn giải thích.
Tuy nhiên, trong quá khứ nguyên thân từng làm nhiều điều ác, quá nhiều tiền án nên dì Trương không muốn đôi co với cô nữa.
"Vừa hay hôm nay nhà tôi làm thịt một con gà. Hưng Bang, cháu đi gọi cha con qua đây, cõng chú Giang về nhà chúng ta ăn cơm." Thím Trương trực tiếp lườm mắt Diệp Hạnh một cái rồi định đưa Giang Từ Thâm về nhà mình ăn cơm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT