Có câu cách ngôn rằng: Có những thứ mất đi rồi mới biết trân trọng.
Lâm Táp Táp không biết mình có phải tự chuốc lấy đau khổ hay không. Nàng khó khăn lắm mới dũng cảm bày tỏ tình yêu, nhưng lại bị cự tuyệt, thương tích đầy mình, mặt mũi chẳng còn.
Mặt đau, nhưng tim còn đau hơn.
Lâm Táp Táp không rõ, khi nàng đồng ý trì hoãn đại hôn và nói ra những lời dối trá cùng chân tướng với Hạ Lan Lăng, trái tim hắn có từng đau đớn như nàng bây giờ hay không. Nếu không, hắn đã triệt để trả thù nàng.
"Ta nên làm gì bây giờ?" Hạ Lan Lăng đã rời đi, trong phòng chỉ còn nàng một mình.
Không biết có phải cảm nhận được nỗi buồn của Lâm Táp Táp hay không, đồ đằng may mắn trên cổ tay nàng không ngừng tỏa ánh sáng nhạt, như thể đang an ủi tâm tình nàng.
Lâm Táp Táp nhẹ nhàng vuốt ve đồ đằng may mắn, ngón tay chậm rãi lướt theo hoa văn vàng rực. Nàng nhớ lại, khi nàng suýt bị đông cứng đến chết, chính đồ đằng này đã cứu nàng, kéo nàng thoát khỏi ảo cảnh. Nó dường như luôn xuất hiện đúng lúc nàng cần nhất, không rời không bỏ, bảo vệ nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play