Khi Lâm Táp Táp tỉnh dậy, nàng đã trở về Chiêu Thánh cung, mà còn ở trong tẩm cung của Hạ Lan Lăng.
Trong phòng, lụa mỏng phất phơ che chắn, trên người nàng đắp chăn lụa mềm mại. Cánh tay phải bị thương buông bên mép giường, mười ngón tay đan xen chặt chẽ với một bàn tay khác.
Chỉ khẽ động ngón tay, bàn tay đang nắm nàng lập tức nới lỏng vài phần. Hạ Lan Lăng ngồi bên giường, mở mắt, nhẹ nhàng vuốt tóc mai nàng: “Tỉnh rồi sao?”
Lâm Táp Táp khẽ “ân” một tiếng, được Hạ Lan Lăng đỡ ngồi dậy.
Như vừa trải qua một giấc mộng dài, trong mộng, nàng đứng ngoài lề chứng kiến cái chết của chính mình và những diễn biến sau đó. Giữa tiếng cười nhạo của mọi người, chỉ có Hạ Lan Lăng ôm lấy thi thể nàng, thậm chí còn cố gắng cứu nàng.
Hắn rất bình tĩnh.
Xác nhận nàng đã thực sự qua đời, hắn không nói gì thêm, bắt đầu lý trí xử lý hậu sự. Trong tiết hè nóng bức, cơ thể phàm nhân của Lâm Táp Táp chẳng mấy chốc sẽ hư thối. Hắn sai người tìm băng quan bảo quản thi thể, rồi nhẹ nhàng vuốt ve quan tài thủy tinh lạnh giá, gọi hai thị nữ đến: “Rửa mặt, chải đầu cho nàng, thay y phục mới sạch sẽ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play