“Tốt.”
Lâm Táp Táp không có lý do để từ chối hắn.
Dù đã đồng ý, nhưng nỗi bất an mãnh liệt khiến nàng không dám mạo hiểm, nên nàng giả vờ thoải mái nói: “Vừa hay ngày mai biểu ca không có tỷ thí, ta thấy hắn cũng khá buồn chán, chi bằng gọi hắn cùng đi.”
“À đúng rồi, còn có Lăng ca ca, chúng ta cũng gọi huynh ấy, người đông sẽ náo nhiệt hơn.”
Lâm Táp Táp không vì nội dung cốt truyện mà bài xích hay tránh né Phong Khải, nhưng cũng không đánh mất sự cảnh giác vốn có. Cách đáp lại này là biện pháp tốt nhất nàng có thể nghĩ ra.
Túm lấy tiểu Phú Quý đang gục trên bàn, Lâm Táp Táp chuẩn bị đi tìm Lâm Văn Ngạn, nhưng bị Phong Khải kéo cổ tay.
Không rõ có phải do mang một nửa dòng máu ma tộc hay không, nhiệt độ cơ thể của Phong Khải thấp hơn Hạ Lan Lăng. Ngón tay lạnh lẽo chạm vào da nàng, tựa như bị băng tuyết bao phủ. Hắn nắm tay nàng hơi chặt, giọng nói mơ hồ: “Chẳng lẽ nàng ghét ở cùng ta đến vậy sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT