Lâm Táp Táp là người rất coi trọng ngày sinh thần.  
Từ nhỏ, nàng thường treo bên miệng một câu: “Sống làm người, ý nghĩa phi thường. Không cần biết người khác, chỉ cần quan tâm chính mình.” Nàng luôn cảm thấy tương lai mình sẽ làm đại sự, rằng Thiên Đạo để nàng giáng thế, nhất định là muốn nàng cứu vạn vật khỏi thủy hỏa, vực dậy tu chân giới lung lay sắp đổ, trở thành chân chính thiên tuyển chi nữ.
Mỗi khi ấy, Sở Ưu lại thở dài, tự trách mình không nên kể cho nàng quá nhiều chuyện linh tinh. Dù vậy, sinh nhật nàng năm nào cũng được tổ chức long trọng, náo nhiệt, đến nay vẫn thế.
Có lẽ vì lý do này, khi người khác lấy sinh nhật làm cớ nhờ nàng làm gì, nàng đều cố gắng đáp ứng. Dù sao, một năm chỉ có một lần sinh nhật, qua rồi không thể quay lại, nên phải trân trọng đối đãi.
“Ngươi muốn đi đâu trước?” Đi trên phố dài náo nhiệt, Lâm Táp Táp quay đầu hỏi Phong Khải, suy nghĩ nên tặng hắn quà sinh nhật gì.
Phong Khải nở nụ cười: “Ngươi không đói sao? Đi ăn cơm trước đi.”
Hai người đến tửu lâu tốt nhất trong thành, gọi đầy một bàn món ăn. Nhìn tiểu nhị rời đi với vẻ mặt vui vẻ, Lâm Táp Táp nhỏ giọng: “Ngươi hào phóng quá đấy. Chỉ hai người, nhiều món thế này ăn không hết thì phí. Hay là bỏ bớt vài món?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play