Từ nhỏ anh cũng là người không chịu thua, mặc dù ông ngoại giúp sửa xong, anh quyết tâm làm cho bà ngoại một cái lồng thỏ tốt hơn.
Vì vậy, mỗi ngày anh đều bê một cái ghế đẩu nhỏ ra sân gõ gõ đập đập, ngón tay gõ đến sưng cả lên, cuối cùng cũng làm được một cái lồng thỏ vừa to vừa chắc chắn.
Không ngờ rằng hiện nay kỹ năng này còn có thể dùng để dỗ dành cô gái nhỏ.
Trong sân nhà họ Phương vừa hay có những thanh gỗ để xây tường rào thấp, Bùi Từ mượn cưa ở trạm quân khu và lấy một số đinh, dụng cụ đều có sẵn nên làm lồng thỏ cũng rất đơn giản.
Đến khi Phương Tri Lễ rửa bát xong đi ra thì Bùi Từ đã làm xong một cái lồng nhốt thỏ.
“Dương Dương, em về phòng chuẩn bị chút nước trước, anh đến ký túc xá lấy vài thứ rồi chúng ta có thể lên đường.”
Phương Tri Lễ cuối cùng cũng tìm được một nơi mình có thể thể hiện, vội vàng nói: “Dương Dương, em đừng động đậy, đợi anh lấy nước cho em.”
"Được, cảm ơn anh, anh, em đi thay quần áo một lát."Phương Tri Ý nghe anh thứ nói có thể cưỡi ngựa, chắc chắn không thể mặc váy được, hơn nữa còn phải đến rừng cây, mặc dù núi ở biên cương này không giống như ở phương Nam, cây cối trong rừng tương đối đơn điệu và gọn gàng hơn nhiều, loại cây có gai cũng ít hơn, nhưng trong rừng vẫn có đủ loại cành cây khô, cô định thay một chiếc áo sơ mi dài tay và quần dài, tránh bị trầy xước.
Đến khi cô thay quần áo xong đi ra thì Bùi Từ cũng đã quay lại, vì ký túc xá cách khu nhà ở khá xa, anh chạy đi chạy về, mặc dù so với cường độ huấn luyện cao bình thường thì đây không là gì, nhưng chạy một mạch dưới trời nắng gắt, trán anh vẫn đổ không ít mồ hôi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT