"Anh đên tim em, Điềm Điềm, anh biết em vì chuyện của Tịch Phi mà giận, anh đích thân đến giải thích với em, anh nghe Bùi Châu nói trước đây em lớn lên ở Bắc Thành, tối qua nghe thấy cuộc nói chuyện của em và dì, biết em đến đây, còn về việc biệt em ở đâu thì anh nhờ người giúp đỡ tra cứu một chút."
Anh luôn quang minh chính đại, ngay cả chuyện lén lút tra cứu nhà cô cũng không hề che giấu, quá mức thẳng thắn khiến người ta không nỡ trách móc.
Điềm Điềm thấy anh phong trần mệt mỏi liên hỏi: "Anh ăn sáng chưa? Sáng nay anh mới đên à?"
"Nửa đêm hôm qua đến, anh đã ăn sáng ở khách sạn rồi." Tịch Kính nghĩ nêu trực tiếp ngôi trước cửa nhà cô cả đêm thì có thể khiến cô cảm động nhưng cuối cùng anh vẫn không làm như vậy, anh muốn đàng hoàng đến gặp cô.
Cũng hy vọng mãi mãi thể hiện mặt tốt nhất của mình trước mặt cô, tất nhiên tỉnh yêu cũng vậy, anh không cần cô cảm động, mà là muốn cô cũng động lòng thích mình
Lại thẳng thắn như vậy, Điềm Điềm nhìn anh, lại là đôi mắt dịu dàng và đa tình đó nhìn mình.
Điềm Điềm cổ ý ngoảnh đầu không nhin anh, Tịch Kính có rất nhiều lời muốn nói nhưng thấy mắt cô thâm quầng, giọng mũi lại nặng, cuối cùng anh không nói gì, chỉ đề cô đi nghỉ ngơi trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play