Bùi Châu tùy tiện kề một giấc mơ đã dọa Điềm Điềm họ dữ dội, Tông Trình đi ra thấy cháu gái ho đến nỗi lưng không thẳng nôi, bà tát cho cháu trai một cái, rồi lại vội vàng nhẹ nhàng vỗ lưng giúp Điềm Điềm thuận khí.
Tưởng rằng cháu gái bị chuyện với Tịch Kính dọa sợ, vội vàng rót cho Điềm Điềm một cốc nước nóng, rồi lại giải thích: "Anh chỉ nói bừa thôi, mơ thì ngược lại mà, em đừng sợ."
Tống Trình nghe vậy liếc cháu trai một cái rồi nói: "Tịch Kinh lại không phải là mãnh thú, Điềm Điềm sợ gì chứ?"
Mãi một lúc sau Điềm Điềm mới thở được, cô ngẩng đầu lên phụ họa lời bà nội gật đầu: "Đúng vậy, cháu không sợ, mà nói đi, cháu sợ gì chứ?"
Bùi Châu biết minh quá cẩn thận rồi nhưng chủ đề tự nhiên lại nói đến Tịch Kính, anh ấy vẫn cố ý vô tình nói một số lời không hay về Tịch Kính, không đến mức hạ thấp nhưng cảm thấy tính cách của anh ta tuyệt đối không xứng với em gái mình, gần đây anh ta luôn có một linh cảm không tốt, vì vậy để giải trừ cuộc khủng hoảng này, anh ấy phải năm bắt cơ hội nói vài câu không hay về Tịch Kinh.
Điềm Điềm chống cằm nghe anh ba nói có lý có cử, đột nhiên rất tò mò nếu cô thực sự ở bên Tịch Kính, anh họ sẽ có biểu cảm như thế nào?
Điềm Điềm không tiếp tục đoán nữa, vì điện thoại lại có tin nhắn, là Tịch Kính báo cáo lịch trình tiếp theo cho cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play