Lời này khiến khóe miệng Bùi Từ cứng lại, sau đó anh khẽ thở dài nói: “Dương Dương, em không già, trông vẫn như lúc mới kết hôn vậy.”
"Biết ngay là anh dỗ em mà." Phương Tri Ý liếc nhìn chồng, tuy tỏ vẻ không tin nhưng vẫn có chút vui vẻ.
"Không có, anh nói thật." Bùi Từ nói rất nghiêm túc, nói xong còn cố ý chớp mắt với vợ, để cô nhìn rõ sự chân thành trong mắt mình, biểu thị mình nói toàn là sự thật.
Phương Tri Ý buồn cười đưa tay đẩy anh một cái rồi nói: "Thôi được rồi, nói không lại anh." Phải biết rằng trước đây cô thường xuyên chọc tức Bùi Từ đến mức không chịu được, được anh chiều chuộng nhiều năm, khẩu khí cũng thoái hóa rồi, hoàn toàn nói không lại anh.
Bùi Từ giả vờ bị đánh đau rồi đáng thương tủi thân nói một câu, sau đó lại giúp vợ lấy cốc đánh răng, bóp kem đánh răng lên bàn chải rồi đưa cho vợ.
Phương Tri Ý chậm rãi đánh răng rửa mặt, sau đó ăn sáng, chuẩn bị sang nhà anh cả nhưng sau khi ra khỏi cửa, Bùi Từ lại dẫn cô đi về phía sau sân.
Cô còn tưởng Bùi Từ muốn dẫn mình đi dạo, không ngờ lại đi thẳng đến khoảng đất trống phía sau khu nhà ở, mùa hè nơi này sẽ nở đầy đủ các loại hoa dại, trước đây Bùi Từ thường hái hoa ở đây về cắm bình cho vợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT