Không chỉ dọn dẹp lại căn nhà mà cả nhà từng ở mà còn sơn lại một lượt, đồ đạc trong nhà cũng được bổ sung thêm không ít nhưng để các em gái có thể cảm thấy thân thiết nên những đồ vật trước đây vẫn không động vào nhiều.
Hiện tại, Bắc Kinh vẫn chưa có chuyến bay thẳng đến biên cương, cả nhà cần phải quá cảnh ở Tây Thành.
Điềm Điềm chưa từng đến Tây Thành, bố mẹ cũng chưa từng đến, Phương Tri Ý quyết định cả nhà sẽ chơi ở Tây Thành hai ngày rồi mới đến biên cương.
Vì vậy mấy ngày nay khiến Phương Tri Thư và Phương Tri Lễ sốt ruột, đến khi mọi người đến sân bay Ô Thập thì Phương Tri Lễ còn phàn nàn một câu: “Tây Thành có gì hay ho? Có thể vui hơn việc đến bọn anh không?”
Phương Tri Ý nhìn tính tình anh mình vẫn thế, cười khoác tay nói: “Tất nhiên là đến gặp anh cả anh thứ vui rồi nhưng bố mẹ và Điềm Điềm chưa từng đến Tây Thành, đã đến rồi mà không dẫn họ đi xem thì thật đáng tiếc.”
Nói như vậy thì Phương Tri Lễ lại thấy áy náy, dù sao bố mẹ cũng là trách nhiệm của họ nhưng bản thân ở biên cương nhiều năm như vậy cũng rất ít khi có thời gian về thăm bố mẹ, ngược lại còn phải để em gái chăm sóc bố mẹ.
Thời tiết ở đây quá lạnh, lại còn đang có tuyết rơi, cả nhà cũng không nán lại sân bay lâu, định về nhà rồi sẽ hàn huyên cho thỏa thích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play