Cái miệng nhỏ của Điềm Điềm từ nhỏ đã ngọt như tên, lời này từ miệng cô bé nói ra khiến Phương Tuấn Khanh ngọt ngào trong lòng, lập tức quyết định đợi lớp thiếu niên khóa hai kết thúc, sau khi nghỉ hưu sẽ lập tức đến Bắc Kinh ở cùng cháu ngoại nhỏ.
Vì Bùi Từ phải bàn giao công việc nên sau khi xác định xong thì phải lên đường về.
Những người trong khu nhà ở biết vợ chồng họ sắp về Bắc Kinh thì vừa mừng vừa không nỡ, ở bên nhau nhiều năm như một gia đình rồi.
Ngày đi, mấy chị dâu đều đến tiễn, chị dâu Lưu nhìn vợ chồng họ không nỡ, nghĩ đến những năm qua không có họ thì mình vẫn chẳng làm nên trò trống gì, chân thành nói: “Em Phương, em cứ yên tâm, dù em về Bắc Kinh thì tiền hoa hồng hàng tháng chị vẫn gửi cho em.”
Mọi người vốn đang không nỡ chia tay thì nghe câu này đều bật cười, Phương Tri Ý cười nói: “Chị dâu Lưu, em tin chị mà.”
Đồ Mỹ Phương thì càng không cần nói, chị ấy đã mở cửa hàng ở Bắc Kinh rồi, cũng sẽ thường xuyên qua lại nên cũng không cần nói gì thêm.
Mọi người tiễn xe họ đi rất xa, cuối cùng người cảnh vệ tăng tốc thì mọi người mới không tiễn nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT