Nếu không, phòng quản lý nhà đất sẽ cho rằng cá nhân không có đủ năng lực nên sẽ không cho cá nhân thuê mặt bằng.
Cho nên lúc này, mọi người thường là bán hàng rong, thậm chí dùng gỗ làm giá, chống vào phía sau xe đạp, đẩy đến những nơi đông người.
Nhưng để đảm bảo mặt tiền và thuế, đương nhiên còn có chất lượng, cục công thương cũng sẽ tiến hành chuẩn hóa những người bán hàng rong này, việc bán hàng rong cũng không dễ dàng.
Nếu hàng hóa không đạt tiêu chuẩn thậm chí còn có thể bị tịch thu và phạt tiền.
Đồ Mỹ Phương không sợ làm thủ tục, chỉ lo lắng về tiền, phố trung tâm cũng không có cửa hàng nào đặc biệt nhỏ, nộp tiền thuê nhà một năm một lần, còn phải đến cục công thương nộp một khoản tiền bảo đảm, bản thân cũng không có tiền lấy hàng, hơn nữa bây giờ kiểu dáng đẹp hầu như đều từ Cảng Thành, giá thành quần áo bên đó lại cao…
Nói đến tiền thì mọi người đều im lặng, dù sao thì lúc này tình hình tuy tốt hơn trước nhưng nhà nào có nhiều tiền chứ.
“Mỹ Phương, chị dâu cũng không có nhiều nhưng có thể cho em mượn trăm tệ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT