Phương Tri Ý nhìn vẻ hào phóng của anh, cười gật đầu rồi lại hỏi một câu: “Anh, anh có thể về nhà ăn cơm không?”
Phương Tri Ý biết phi công cần có thể chất cực tốt, nếu không thì trong thời đại này bếp ăn dành cho phi công không thể tốt như vậy, hơn nữa phi công đối với đồ ăn cũng có yêu cầu rất cao, có một số thứ không được ăn, nếu không sẽ ảnh hưởng đến an toàn bay.
Một khi phi công xuất hiện những yếu tố ảnh hưởng đến chuyến bay, thì nhẹ thì chấm dứt sự nghiệp bay, nặng thì máy bay rơi người chết.
Cho nên an toàn là tuyệt đối không thể đùa được.
“Tất nhiên là có thể, bình thường hay lúc huấn luyện đều được, chỉ là lúc có nhiệm vụ bay thì chúng ta phải ăn ở căng tin.”
Phương Tri Ý gật đầu rồi lại cẩn thận nói: “Vậy anh, anh không ăn được gì thì nói em biết, sau này em nấu cơm cho anh và anh cả.”
Phương Tri Thư và Phương Tri Lễ không từ chối yêu cầu của em gái, họ đã từng nghĩ đến việc để em gái đến đây không phải động tay vào việc gì, nhưng như vậy có lẽ không tốt cho em gái, nếu em gái đã có hứng thú với việc nấu cơm như vậy thì chứng tỏ ở nhà em đã giúp đỡ bố mẹ không ít, họ không muốn phá vỡ thói quen này của em.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT