"Cảm ơn Văn Quyên." Vương Á Lệ nhận lấy cốc nước mà Chu Văn Quyên đưa cho, vơ một đống vỏ đậu Hà Lan lại với nhau rồi ngồi xuống, còn gọi Chu Văn Quyên: “Văn Quyên, cậu cũng ngồi xuống đi.”
Chu Văn Quyên gật đầu rồi ngồi xuống cạnh Vương Á Lệ, sau khi ngồi xuống, Vương Á Lệ chủ động mở lời; “Văn Quyên, hai năm ở đây thực sự cảm ơn cậu, nếu không có cậu, có lẽ tớ đã không thể chịu đựng được đến năm thứ hai.”
Đây là lần đầu tiên Chu Văn Quyên nghe Vương Á Lệ nói như vậy, nhưng lại thấy lời cô ấy nói như muốn tạm biệt: “Á Lệ làm sao vậy? Chúng ta là bạn học, giúp đỡ lẫn nhau là chuyện nên làm mà, với lại cậu nói vậy là sao, như thể chúng ta sắp phải xa nhau vậy?”
Dưới ánh mắt dò xét của Chu Văn Quyên, Vương Á Lệ bưng cốc nước, lộ ra vẻ e thẹn: “Tề Chiêu nói muốn cưới tớ, còn nói đã sắp xếp chỗ ở ở Hải Thành rồi, không lâu nữa anh ấy sẽ cho tớ về Hải Thành trước, còn anh ấy bận xong việc ở đây cũng sẽ về, sau đó chúng tớ sẽ kết hôn.”
Chu Văn Quyên nghe tin này thì ngẩn người: “Á Lệ, cậu và Tề Chiêu mới quen nhau mấy ngày chứ? Cậu đã tìm hiểu về gia đình anh ấy chưa?”
"Văn Quyên, tớ đương nhiên tìm hiểu rồi, gia đình Tề Chiêu còn lợi hại hơn chúng ta tưởng tượng nhiều, nếu không thì sao có thể đưa tớ về Hải Thành được?" Cô ta nghĩ đến việc nhà mình có tiền cũng không tìm được mối quan hệ, còn nhà Tề Chiêu chỉ cần nói một câu là được.
Hơn nữa anh ấy rất thích mình, rõ ràng ước mơ của anh ấy là ở lại đây xây dựng biên cương, nhưng vì mình anh ấy lại nguyện ý về, vì vậy Vương Á Lệ tin tưởng người đàn ông này một trăm phần trăm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play