Phải đến mấy ngày sau Phương Tri Ý mới nhớ đến ánh mắt gặp được ở bãi đậu xe, không trách cô nghĩ nhiều, thực sự bị người ta để ý cũng không dễ chịu, cho nên nhân lúc Thái Văn Quân nghỉ phép, cô đi theo cô ấy đến nông trường một vòng, mới biết được chủ nhân của ánh mắt kia đã đến hồ chứa nước cách đó một trăm km để xây kênh tưới tiêu.
Bên đó nửa năm mới luân phiên một lần, cho nên ít nhất nửa năm sau người đó mới đổi về, như vậy Phương Tri Ý cũng không có gì phải lo lắng nữa.
Tiếp theo cô cũng bắt đầu bận rộn chuẩn bị rất nhiều đồ để gửi về cho bố mẹ, cô tìm người dân chăn nuôi địa phương đổi lấy mấy tấm da cừu, làm thành quần áo giữ ấm, lại chuẩn bị một số đồ khô, ngoài một số sâm bồi bổ cơ thể, còn có một số thịt khô, đóng gói thanh thứ kiện lớn mới gửi đi.
Đợi gửi đồ xong thì căn cứ cũng bắt đầu hạ nhiệt, đầu tháng mười, căn cứ đón trận tuyết đầu tiên.
Sau khi tuyết rơi, nhiệt độ lập tức xuống đến 0 độ, ban đêm trực tiếp xuống dưới 0 độ.
Biên cương thường không đốt lò sưởi, nhưng sẽ đốt tường lửa, mặc dù không phải là lò sưởi, nhưng đốt lên thì cả căn phòng đều ấm áp.
Cho nên cho dù bên ngoài đã băng giá tuyết phủ, nhưng trong phòng vẫn ấm áp như mùa xuân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT