Có lẽ sau khi đỉnh sóng qua đi là bụng sóng, bận rộn một thời gian, hai ngày này Ninh Uyển lại nhàn rỗi không ngờ. Lúc con người bận thì mong nhàn, kết quả nhàn rỗi rồi, cả người Ninh Uyển lại thấy không thoải mái. Kỹ năng lười biếng trốn việc có thể truyền thụ cho Phó Tranh cũng đều truyền thụ hết. Trước mắt cũng không có việc gì làm, Ninh Uyển bắt đầu xem án tiền lệ luật pháp kinh điển.
Kết quả bản thân đang xem án tiền lệ, đứng dậy liếc qua, Phó Tranh lại đang xem xe trên máy tính.
Bỗng chốc, Ninh Uyển có chút hận rèn sắt không thành thép: “Khó khăn lắm mới rảnh thì nên sạc điện cho mình, xem vụ án tham khảo tư duy xử án của người ta cũng tốt, anh không có việc gì xem xe làm gì? Tuy tôi chân thành dạy anh kỹ năng lười biếng, cũng không bảo anh học xong dùng ngay!”
“...” Rõ ràng Phó Tranh không ngờ bị Ninh Uyển bắt tại trận, bỗng chốc trên mặt có chút ngượng, dẫu sao xem xe trong thời gian làm việc quả thực là lười biếng. Vì thế giải thích theo bản năng, “Tôi xem xe là vì muốn mua xe...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT