Đánh cũng đánh rồi, mắng cũng mắng rồi, hắn vẫn không thể nhồi nhét được Tứ thư Ngũ kinh vào đầu. Hôm nay vừa thuộc làu Mạnh Tử, đến lúc đi ngủ đã quên sạch, kém xa đại ca.
Hắn từng nghe lỏm được các nha hoàn lén lút bàn tán: "Cứ tưởng đại ca nhi học hành không giỏi, mới mong có nhị ca nhi, ai ngờ học còn tệ hơn..."
Sau đó, Tiết Hạo hoàn toàn từ bỏ việc học hành. Người nhà thấy hắn ngay cả thái độ cũng không có, cứ thế bỏ qua. Đến giờ đã mười tám tuổi, nhờ có bóng mát của tổ tiên mà có được một chức quan hư danh, cả ngày chỉ biết ăn chơi lêu lổng.
Việc duy nhất hắn làm nên chuyện cho đến nay, chính là tìm lại Bình An.
Từ sau khi tìm lại Bình An, hắn đắc ý vênh váo cả ngày. Vậy mà lại quên mất, hắn làm gì cũng không xong.
Hà Bàn khoanh tay đứng đó, lén thở phào nhẹ nhõm. Tiết Hạo này chẳng có chút khí phách nào, ắt hẳn sẽ thua. Hà gia cuối cùng cũng có thể vớt vát lại chút thể diện.
Quả nhiên, Hà Ngũ Lang và Tiết Hạo vừa giao đấu. Tiết Hạo đã ba chân bốn cẳng bỏ chạy: "Không được, không được, cái này không được thật mà!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play