Vĩnh Quốc Công phủ nói rằng đưa Bình An về nông thôn dưỡng bệnh nhưng cũng không đến mức cả chữ cũng không học. Một lời nói dối luôn phải dùng ngàn vạn lời nói dối khác để lấp liếm. Vì vậy, Phùng phu nhân đang rất đau đầu.
Tần lão phu nhân nói: "Dù sao cũng phải biết chữ." Những việc Phùng phu nhân đã cân nhắc, bà còn rõ hơn. Bà khép quyển kinh thư lại, “Ta sẽ vào cung, xin Hoàng hậu nương nương một ân điển.”
“Cho Bình An, Tĩnh An và Thường An, làm thư đồng cho Bát công chúa.”
Bát công chúa là nữ nhi nhỏ tuổi nhất của Bệ hạ, rất được sủng ái. Để các nàng làm thư đồng, vừa có thể giúp Bình An biết chữ, lại vừa giúp các cô nương trong nhà lọt vào mắt xanh của Hoàng hậu, rất có ích cho chuyện hôn sự sau này.
Chỉ có một vấn đề, tuổi của các nàng cũng không còn nhỏ. Dù chỉ làm thư đồng vài tháng nhưng muốn được chọn cũng không dễ. Nếu Tần lão phu nhân chịu ra mặt, với thể diện của bà, mười phần chắc chín sẽ thành.
Lời này vừa nói ra, Tiết Tĩnh An và Tiết Thường An vừa mừng vừa sợ.
Phùng phu nhân cũng vui mừng, Tần lão phu nhân chịu tính toán cho Bình An là tốt nhất. Nhưng bà cũng có lo lắng: “Vừa mới gây chuyện không vui với Ngọc Tuệ quận chúa…”
Tần lão phu nhân: “Chẳng lẽ muốn trốn tránh nó cả đời?”
Tuy bà không tán thành việc tiểu bối gây gổ với hoàng tộc. Nhưng mâu thuẫn đã có thì không nên trốn tránh. Nhân cơ hội này, cùng quận chúa giảng hòa, giữ thể diện cho cả hai, tránh khỏi hậu họa về sau.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play