Vào lúc ấy, tâm trí Phùng phu nhân vốn hướng về phía bờ đông, thấy bên kia có vẻ không ổn. Bà lo lắng cho Bình An, bèn sai Hổ Phách đi: “Hỏi tiểu thư xem có muốn nghe tuồng gì không.”
Hổ Phách hiểu ý, chẳng mấy chốc đã quay lại, bẩm: “Tiểu thư chọn tuồng Nam Kha mộng. Ngọc Tuệ quận chúa nói Đông Cung có việc nên đã về trước.”
Vừa nghe đến danh hiệu Ngọc Tuệ, Phùng phu nhân khẽ nhíu mày. Ban đầu thiệp mời tiệc tẩy trần là gửi cho Hoàng trưởng tôn nữ, ai ngờ người đến lại là Ngọc Tuệ.
Phùng phu nhân lại hỏi: “Chuyện này là sao?”
Hổ Phách bèn kể lại đầu đuôi câu chuyện vừa rồi.
Nghe đến câu nói của Bình An, Phùng phu nhân chậm rãi thở ra một hơi, bỗng cảm thấy tinh thần sảng khoái, tai thính mắt tinh, thật sự là ——
Quá hả dạ!
Ngọc Tuệ quận chúa ỷ vào thân phận, từ trước đến nay không kiêng nể gì, mắt cao hơn đầu, tùy ý nhục nhã các cô nương Vĩnh Quốc công phủ.
Trước đây Tiết Tĩnh An nhu nhược, mong chờ nàng đấu lại với Ngọc Tuệ, chi bằng cầu nàng đừng khóc lóc, vô duyên vô cớ mất mặt. Còn Tiết Thường An bình thường lanh lợi, gặp phải Ngọc Tuệ cũng câm như hến.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT