Ôn Nguyệt không hề xấu hổ, hỏi ngược lại: "Chứ còn gì nữa?"
Ôn Vinh Sinh: "..."
Thấy Ôn Vinh Sinh không nói nên lời, Ôn Nguyệt thở dài thườn thượt: "Con buồn quá, con vì gia đình chúng ta, nào là kết hôn vì lợi ích, nào là mạo hiểm tính mạng vạch trần Lâm Vĩnh Khang, làm nhiều việc như vậy, không có phần thưởng đã đành, cuối cùng lại không bằng mấy giọt nước mắt của Ôn Gia Kỳ trước mặt cha. Đúng là có mẹ thì như báu vật, không mẹ thì như cỏ rác..."
Nghe Ôn Nguyệt càng nói càng quá đáng, Ôn Vinh Sinh day day thái dương, bất lực nói: "Con muốn phần thưởng gì?"
Ôn Nguyệt lập tức ngừng "Tụng kinh", cười nói: "Cha yên tâm, con không đòi hỏi nhiều đâu, chỉ cần tăng gấp đôi tiền tiêu vặt cho con là được."
"Gấp đôi?"
"Các phòng khác đều có hai đứa con, tiền tiêu vặt và quỹ gia đình đều được nhận gấp đôi. Phòng lớn chỉ còn lại mình con, con nhận gấp đôi tiền tiêu vặt có gì là nhiều?" Ôn Nguyệt lùi một bước để tiến hai bước: "Tất nhiên, nếu cha keo kiệt không muốn chi khoản tiền này thì thôi vậy. Dù sao trong mắt cha, con cũng chỉ là công cụ, chỉ mang lại lợi ích, không xứng đáng được hưởng lợi, con quen rồi..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT