Trần Bảo Cầm đương nhiên tức giận trước những gì Ôn Nguyệt đã làm, nhưng bà ta càng lo lắng hơn về độ tin cậy của tin tức kia.
Bà ta gả con gái cho một kẻ chẳng có gì nổi trội như Lâm Vĩnh Khang, chẳng lẽ vì bản thân hắn ta sao? Tất nhiên là không, bà ta nhắm đến gia thế của Lâm Vĩnh Khang.
Hai người họ kết hôn đã mấy năm, giờ chỉ thiếu một đứa con trai để củng cố địa vị, lỡ đâu tra ra được Lâm Vĩnh Khang chỉ là đồ "chim chiếm tổ thước" thì sao?
Trần Bảo Cầm chỉ nghĩ đến thôi đã thấy máu nóng dồn lên não.
Nghe con gái chỉ biết khóc lóc, mắng chửi Ôn Nguyệt, Trần Bảo Cầm không nhịn được nói: "Con đừng mắng nó nữa, Vĩnh Khang rốt cuộc là đại thiếu gia nhà họ Lâm, hay là cháu trai của bảo mẫu, chuyện này con đã làm rõ chưa?"
"Còn phải hỏi sao?!" Ôn Gia Kỳ cao giọng: "Nhà chúng con đâu phải dạng thường, làm sao có chuyện tráo con dễ dàng như vậy?"
Trần Bảo Cầm lại không nghĩ thế: "Không phải nói mẹ chồng con rất tin tưởng bảo mẫu kia sao? Với cả trên báo còn đăng cả ảnh của cậu thiếu gia thật kia kìa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT