Ôn Gia Hân cười lạnh: "Mày cũng biết thế nào là phạm pháp." Nói rồi hất cằm, ra hiệu cho vệ sĩ cởi khăn bịt mắt cho gã.
Nhìn thấy ánh sáng trở lại, em trai Lỗ Quyên chớp chớp mắt, mở mắt ra lần nữa mới nhìn rõ mặt Ôn Gia Hân, ngây người hỏi: "Là cô?"
"Vẫn nhận ra tao à." Không đợi đối phương trả lời, Ôn Gia Hân nói: "Đã nhận ra tao thì chắc biết tao "mời" mày đến đây làm gì rồi chứ?"
Họ đang ở trong phòng khách của căn suite, vì là nhà nghỉ nhỏ, dù là phòng suite đắt nhất thì nội thất cũng rất bình thường.
Phòng khách không rộng, chưa đến hai mươi mét vuông, bên trái dựa tường là chiếc ghế sofa Ôn Gia Hân đang ngồi, ở giữa là bàn trà, bên phải dựa tường là tủ TV, trên đó đặt một chiếc TV cũ kỹ vuông vức.
Gã đang dựa vào bức tường gần cửa ra vào, Ôn Gia Hân ngồi nghiêng, mặt đối diện với gã.
Nhưng trên đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là bên cạnh tủ TV có một người đàn ông trung niên mặc đồ đen, đội mũ lưỡi trai đen, trên vai vác một chiếc máy quay phim, đang chĩa vào gã.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play