Bác sĩ nghe xong mặt mày tối sầm lại, thầm nghĩ những lời dặn dò vừa rồi của mình đúng là vô ích.
Bác sĩ cúi đầu nhìn Ôn Vinh Sinh, thấy sắc mặt ông vẫn bình tĩnh, không khỏi cảm thán quả nhiên là người từng trải, khả năng chịu đựng thật đáng nể. Còn việc hôm qua bị tức ngất, có lẽ là do có sự tác động của màn náo loạn kia.
Sau khi kiểm tra xong, bác sĩ nhanh chóng rời đi, phòng ngủ chính trở lại yên tĩnh.
Mãi đến khi có người gõ cửa mang đồ ăn đến, Trần Bảo Cầm mới sực nhớ ra, nói: "Đúng rồi, Vinh Sinh, chắc ông đói rồi nhỉ." Vừa nói, bà ta vừa cùng với người chăm sóc đỡ Ôn Vinh Sinh dậy, rồi kê bàn ăn lên.
Khi Ôn Vinh Sinh ăn, hai mẹ con phòng hai ngồi bên cạnh cứ ấp a ấp úng, đều muốn biết suy nghĩ của ông về việc Ôn Gia Hân bị cảnh sát bắt đi.
Nhưng trọng tâm của hai người lại khác nhau. Ôn Gia Kỳ hy vọng Ôn Vinh Sinh sẽ trừng phạt nghiêm khắc cả Ôn Gia Hân và Ôn Gia Đống, còn Trần Bảo Cầm thì mong ông sẽ lại mềm lòng thêm một lần nữa.
Chỉ là cả hai đều nhớ lời bác sĩ dặn, không dám kích động Ôn Vinh Sinh, nên không biết phải mở lời thế nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play