Không tìm được người chịu tội thay thì có thể đổ trách nhiệm lên đầu em trai ruột sao?
Ý nghĩ đó thoáng qua, Trần Bảo Cầm càng thêm tức giận.
Ôn Gia Kỳ không để ý đến sự thay đổi trong biểu cảm của Trần Bảo Cầm, chỉ mải mắng Ôn Gia Đống: "Mày nói dối! Rõ ràng là mày hại tao! Mày đừng có chối, người giúp việc trong nhà đã thấy mày vào phòng tao rồi!"
Ôn Gia Đống giật mình nhưng vẫn giữ vẻ bình tĩnh: "Người giúp việc nào nói vậy? Sao em không biết mình đã vào phòng chị?"
Ôn Gia Kỳ nếu biết thì đã không cần phải lén lút chạy ra ngoài, lúc này đương nhiên không nói được, chỉ có thể lớn tiếng quát: "Dù sao cũng có người tố cáo với tao rồi! Gói thuốc độc trong phòng tao chắc chắn là do mày bỏ vào!"
Trần Bảo Cầm không nghe lọt tai nữa, lớn tiếng quát: "Ôn Gia Kỳ! Dù con có không cam tâm đến đâu, con cũng không thể vu oan cho em trai mình! Hơn nữa, giờ đã là nửa đêm, con ở đây ầm ĩ như vậy còn ra thể thống gì!" Bà ta không bênh vực Ôn Gia Kỳ nữa, ra hiệu cho hai tên bảo vệ đứng bên cạnh đưa cô ta đi.
Ôn Gia Kỳ kinh ngạc, vừa thất vọng vừa đau khổ hỏi: "Mẹ! Sao mẹ lại không tin con? Thật sự là Ôn Gia Đống hại con mà!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT