Sau khi thay đổi hướng đi, việc điều trị của Ôn Vinh Sinh nhanh chóng có tiến triển mới, xác nhận là bị ngộ độc Thallium.
"Ngộ độc Thallium? Sao có thể?" Phản ứng đầu tiên của Ôn Vinh Sinh là không tin: "Tôi có bao giờ tiếp xúc với thứ này đâu?!"
"Muối Thallium không màu không mùi, có thể tan trong nước, có lẽ ông đã tiếp xúc mà không biết." Viện trưởng bệnh viện cân nhắc nói: "Thực tế, chúng tôi nghiêng về khả năng ông bị đầu độc trong thời gian dài."
"Sao có thể..." Hai chữ "có thể" còn chưa kịp nói ra, Ôn Vinh Sinh đã im bặt.
Nếu thứ này không màu không mùi lại còn tan được trong nước, làm sao ông dám chắc mình không bị đầu độc trong thời gian dài? Hơn nữa bị đầu độc trong thời gian dài còn tốt hơn là mắc bệnh nan y, bị đầu độc thì còn có thuốc chữa, còn bệnh nan y thì dù có giàu đến mấy cũng khó mà qua khỏi.
Ôn Vinh Sinh nhanh chóng bình tĩnh lại, hỏi: "Những con đường nào có thể bị đầu độc? Tôi bị ngộ độc bao lâu rồi?"
"Thức ăn và nước uống đều có khả năng, thông thường kẻ đầu độc trong thời gian dài đều là người thân cận." Viện trưởng nói: "Vì không xác định được liều lượng, nên thời gian cụ thể rất khó xác định nhưng thời gian đầu độc lần đầu tiên có lẽ là trước khi ông nhập viện điều trị lần đầu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT