Xem xong, Ôn Nguyệt lập tức gọi điện cho Dịch Hoài đang ở Hương Giang, nhờ anh gửi thư đi.
Thời gian Ôn Nguyệt xuyên đến quá ngắn, ngoài mười mấy vệ sĩ do Dịch Hoài tìm giúp, số người cô có thể sai bảo chẳng có là bao. Vì vậy, có vài việc cô phải nhờ anh ra tay, ví dụ như lần trước mua chuộc người phát đoạn ghi âm ở bữa tiệc, hay lần này nhờ anh sắp xếp người tiếp cận nữ tù nhân cùng phòng với Từ Mỹ Phượng.
Dịch Hoài là một trợ thủ đắc lực, gặp chuyện không hề truy hỏi đến cùng, mà làm việc lại vô cùng đáng tin cậy. Bởi vậy, đến giờ Ôn Vinh Sinh vẫn chưa tra ra được kẻ đã phát đoạn ghi âm.
Tất nhiên, điều này không hề ảnh hưởng đến việc Ôn Vinh Sinh nghi ngờ cô.
Ôn Nguyệt cũng chẳng bận tâm đến sự nghi ngờ của ông ta, thậm chí còn thấy đây là chuyện tốt. Ông ta nghi ngờ cô, mới giữ được sự tức giận, không chịu cúi đầu trước cô, từ đó hướng sự chú ý sang người khác, khiến Ôn Gia Đống và Ôn Gia Hân nhen nhóm hy vọng.
Quay lại chuyện gửi thư, Dịch Hoài cũng làm rất tốt. Anh cho người tìm một đứa trẻ tầm mười tuổi, dàn xếp để đứa bé va vào Ôn Gia Hân khi ả ra khỏi công ty.
Vì mặt mũi và quần áo đứa bé lem luốc, nên ngay khi bị đụng trúng, Ôn Gia Hân liền biến sắc, giơ tay định đẩy đứa bé ra. Nhưng vừa giơ tay lên, ả đã cảm thấy có vật gì đó được nhét vào lòng bàn tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT