Nếu đến lúc đó Ôn Nguyệt không kiếm đủ điểm ăn dưa, thì chỉ có thể dựa vào tình cảm chung sống để đàm phán với anh, mấy năm nay cô đương nhiên phải thể hiện tốt, nếu không đến lúc đó hai người nhìn nhau chán ghét thì làm sao?
Nếu Dịch Hoài đồng ý cho mượn người, hoặc sẵn lòng giúp đỡ tìm kiếm vệ sĩ, thì có nghĩa là người này không lạnh lùng như vẻ bề ngoài, cô cảm thấy mình có thể "làm càn" hơn một chút, tiếp tục thăm dò giới hạn của anh.
Tất nhiên, thả thính cũng có rủi ro "xôi hỏng bỏng không", ranh giới ở đâu thì cô phải tự mình cảm nhận.
Ấn định kế hoạch, Ôn Nguyệt bước ra khỏi bồn tắm, lau khô người rồi khoác váy ngủ. Ra khỏi phòng thay đồ, cô thấy cổ váy hơi trễ, chất liệu lại mỏng manh, khiến đường cong trước ngực lộ rõ quá mức.
Thế là cô chọn một chiếc áo khoác mỏng trong tủ đồ khoác thêm, kéo chặt che ngực, khoanh tay ngang eo giữ áo, rồi mới ra khỏi phòng, gõ cửa phòng bên cạnh.
"Cốc cốc cốc."
Không ai đáp, Ôn Nguyệt đợi một lát, gõ thêm ba tiếng nữa, lên tiếng: "Dịch Hoài, anh có trong phòng không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT