"Nhưng tôi không nghĩ chị là một người mẹ tồi." Ôn Nguyệt nói: "Cũng giống như lần đầu đi làm không tránh khỏi sai sót, lần đầu làm mẹ cũng vậy thôi. Chúng ta sẽ liên tục phạm sai lầm - nhận ra lỗi lầm - sửa chữa và rút kinh nghiệm. Đáng lẽ chị đã có cơ hội rút kinh nghiệm và sửa sai nhưng kẻ gây tai nạn đã cướp đi cơ hội đó của chị."
Mặc dù tại phiên tòa, Dư Tiểu Anh luôn tỏ ra mạnh mẽ nhưng làm sao bà có thể không cảm thấy gì khi đọc những lời mắng chửi đó?
Sau khi con trai qua đời, bà vốn đã sống trong đau khổ và hối hận, nay lại đọc được những lời chỉ trích trên báo, bà càng cảm thấy chính mình đã hại chết con trai.
Giờ phút này, nghe những lời an ủi của Ôn Nguyệt, Dư Tiểu Anh không kìm được mà đỏ hoe mắt: "Thật sao? Tôi... tôi thật sự vẫn là một người mẹ tốt sao?"
"Đúng vậy."
Chính vì Dư Tiểu Anh là một người mẹ tốt, Ôn Nguyệt mới gợi ý bà đến viện mồ côi làm việc một thời gian. Tiếp xúc nhiều với trẻ em, có lẽ sẽ giúp bà chuyển hướng tình cảm, dần dần thoát khỏi nỗi đau mất con, tìm thấy một điểm tựa mới, từ bỏ ý định đánh đổi nửa đời sau tự do để bắt Phùng Xán đền mạng.
Tất nhiên, đây là trường hợp lý tưởng nhất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play