Cậu Phùng thấy động tác nhanh gọn của họ mới biết sợ, nhưng lại càng to mồm hơn: "Cha tao là Phùng Diệu Tổ, ông ấy mà biết chúng mày đánh tao, chắc chắn sẽ không tha cho chúng mày!"
Cái tên Phùng Diệu Tổ này nghe cũng thông dụng thôi, nhưng mà cậu Phùng đã lên tiếng thì chắc chắn cha cậu ta không phải hạng tép riu. Mà trong giới nhà giàu Hương Giang thì đúng là có một nhân vật như vậy.
Mấy người Trần Kiến Bình đang chuẩn bị ra tay với cậu Phùng liền khựng lại. Còn cậu Phùng, đang ở trong vòng vây, thấy vậy liền thả lỏng, vẻ mặt có chút đắc ý nói: "Sợ rồi hả? Tụi bây mà biết điều thì thả tao ra, không thì tao bảo cha tao xử đẹp hết!"
Nói sợ thì đám Trần Kiến Bình chẳng sợ, đi theo Ôn Nguyệt, bọn họ cũng đã gặp qua không ít sóng gió, đâu dễ gì bị dăm ba câu của cậu Phùng dọa cho sợ.
Chỉ là cái vòng tròn xã giao của giới thượng lưu Hương Giang nó nhỏ xíu, quan hệ lại chằng chịt phức tạp. Dù Ôn Nguyệt có là con gái cưng của tỷ phú thì cũng không phải muốn đắc tội ai là đắc tội được.
À mà nói vậy cũng không đúng, bản thân Ôn Nguyệt thì chẳng có gì phải kiêng dè, năm nay đắc tội không ít người rồi. Nhưng cô là sếp, cô có thể không cần nể nang ai, nhưng đám vệ sĩ bọn họ lại không thể muốn làm gì thì làm.
Thế là Trần Kiến Bình quay sang hỏi Ôn Nguyệt: "Sếp Ôn, mình có đánh tiếp không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play