"Mẹ yên tâm, con biết mà." Lâm Vĩnh Khang thở dài: "Lần này đúng là tại con, hôm đó là tiệc liên hoan của công ty, con chỉ tình cờ gặp người ta rồi nói vài câu thôi, ai ngờ lại bị đám paparazzi chụp lại gây hiểu lầm."
Rõ ràng địa điểm Lâm Vĩnh Khang bị chụp ảnh là ở khách sạn, lời giải thích này đúng là trắng trợn nói dối. Nhưng có vẻ như Trần Bảo Cầm lại cố tình mắt nhắm mắt mở, hoàn toàn không nhận ra điểm bất thường, cười nói: "Mẹ biết Vĩnh Khang là người đàng hoàng, không làm ra mấy chuyện như vậy, chắc chắn là có hiểu lầm rồi. Con lát nữa nói chuyện rõ ràng với Gia Kỳ, mẹ cũng sẽ khuyên con bé."
Nói xong, bà ta lại sực nhớ ra: "Ôi chao, xem mẹ mãi nói chuyện mà quên không mời con vào, chúng ta đừng đứng ở cửa nữa, vào nhà rồi nói tiếp nhé."
Ngay khi Trần Bảo Cầm vừa dứt lời, Ôn Nguyệt liền thấy bà ta dẫn một người đàn ông khoảng hơn ba mươi tuổi bước vào.
[Đing—Có dưa!]
Gần như ngay khi hệ thống vừa báo hiệu, giọng nói của nó đã vang lên trong đầu Ôn Nguyệt một cách đầy hào hứng: [Woa! Lâm Vĩnh Khang không phải con ruột của vua tàu!]
Ôn Nguyệt khẽ nhướng mày: [Ồ! Vậy chẳng phải kiếp này Ôn Gia Kỳ không thể làm bà chủ nhà họ Lâm được nữa à?]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play