[Được cho ra ngoài luôn à?]
[Đúng vậy! Người trong phòng bảo vệ hình như đang ngủ thì phải?] Hệ thống chỉ nhìn thấy hình ảnh, không thể vào trong phòng bảo vệ xem xét, nói không chắc chắn lắm: [Chúng lên xe rồi!]
Nghe đến đây, Ôn Nguyệt biết muốn chặn chúng lại ở trường rất khó, liền vội hỏi: [Xe gì? Biển số xe bao nhiêu?]
[Không nhìn thấy biển số, xe là Nissan Vanette màu xám, cửa sổ dán phim đen. ] Giọng hệ thống thay đổi: [Chết rồi, ký chủ, cửa sổ bị che rồi, Chu Minh Đường ở hàng ghế sau, không nhìn thấy cảnh bên ngoài!]
Không nhìn thấy cảnh bên ngoài, rất khó biết được lộ trình của bọn bắt cóc, tương ứng cũng khó định vị được vị trí của chúng.
Đây là tình huống Ôn Nguyệt không ngờ tới, không khỏi nắm chặt cây bút trên bàn, mím môi suy nghĩ một lát rồi nói: [Không sao, bọn bắt cóc không thể cứ lái xe vòng vòng mãi, chỉ cần chúng đưa Chu Minh Đường xuống xe, chúng ta sẽ có cơ hội nhìn thấy cảnh vật xung quanh. ]
Hệ thống bừng tỉnh, đáp: [Ừm!]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play