Mặt không đổi sắc "tâng bốc" bản thân xong, Ôn Nguyệt lại nói: "Tôi thấy chuyện này ấy mà, thà tin là có còn hơn không, thuê thêm vệ sĩ, hạn chế ra ngoài chắc chắn không sai, dù sao mạng người chỉ có một, lỡ thật sự bị bắt cóc thì hối hận cũng không kịp, anh nói có đúng không?"
Người càng giàu thì càng quý trọng mạng sống, dù trong lòng còn nghi ngờ nhưng sau khi nghe Ôn Nguyệt nói vậy, phần lớn các đại gia cũng không dám mạo hiểm, vội vàng tìm cách thuê thêm vài vệ sĩ về.
Trang Thiếu Vân cũng gọi điện cho Ôn Nguyệt, cô ấy không nghi ngờ tính xác thực của tin tức, mà chính vì tin nên mới hoang mang, muốn gọi điện tâm sự với Ôn Nguyệt.
Đối mặt với câu hỏi của Trang Thiếu Vân, Ôn Nguyệt không thay đổi cách nói về nguồn tin nhưng như vậy cũng đủ khiến Trang Thiếu Vân sợ hãi, cô nói: "Nếu bức thư đó thực sự là do ông Đồng này gửi, có phải là ông ấy đã nhận được tin tức rồi không, chị nói xem những người của Triệu Tử Khôn sẽ nhắm vào ai?"
"Bọn chúng nhắm vào ai không quan trọng, mang theo đủ vệ sĩ là chắc chắn nhất." Ôn Nguyệt nói rồi dừng lại một chút, khi nói tiếp thì giọng có vẻ hơi do dự,"Chỗ Minh Đường, có lẽ cần phải chú ý một chút."
"Minh Đường làm sao?"
"Hôm Giáng sinh, không phải tôi đã đưa anh em Minh Đường ra ngoài đốt pháo hoa sao? Lúc đó tôi thấy chiếc khăn quàng cổ của cậu bé có vẻ không giống với chiếc khăn của Khải Đường và A Văn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT