Nếu là người trưởng thành, nhảy xuống biển có thể là một con đường sống nhưng năm đó Ôn Khải chưa đầy tám tuổi, hơn nữa đêm đó sóng to gió lớn, cậu bé lại còn bị thương, nếu thực sự rơi xuống biển thì lành ít dữ nhiều.
Vấn đề là nếu cậu bé thực sự đã chết, thì xác phải nổi lên mới đúng, huống hồ cảnh sát đã tìm kiếm liên tục suốt nửa tháng ở khu vực lân cận nhưng vẫn không tìm thấy thi thể của cậu.
Nhưng nếu cậu bé được ai đó cứu, thì người đó thấy thông báo tìm người của Ôn Vinh Sinh trên khắp các kênh truyền hình và báo chí, dù chỉ vì tiền thưởng cũng chắc chắn sẽ đưa cậu bé về.
Hơn nữa, khi đó cậu bé đã có ký ức, lúc nhỏ có thể không có cách nào nhưng bao nhiêu năm trôi qua, nếu còn sống thì không có lý do gì không tìm được đường về.
Vậy mà thoắt cái đã hai mươi hai năm trôi qua, Ôn Khải vẫn bặt vô âm tín.
Hai mươi hai năm không có tin tức không chỉ có Ôn Khải, mà còn có cả băng nhóm của Triệu Tử Khôn.
Vụ bắt cóc Ôn Khải đã khiến Triệu Tử Khôn "nổi như cồn", trở thành cái tên khiến trẻ con ban đêm cũng phải khóc thét, nhiều năm sau khi người ta điểm lại những tên tội phạm khét tiếng ở Hương Giang, lão luôn có tên trong danh sách.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT