Nếu như khi nghe Ôn Nguyệt trả lời câu thứ hai, có phóng viên cảm thấy khó chịu, cho rằng Ôn Nguyệt cậy quyền cậy thế, còn Trác Văn Phong chỉ là người bình thường, bị nhà họ Ôn dằn mặt nên không dám hé răng.
Nhưng đến đây, tất cả phóng viên đều bùng nổ, truy hỏi càng thêm dữ dội: "Ôn tiểu thư, tối hôm đó cô đã nghe thấy những gì?"
"Ôn tiểu thư, ý cô là Trác Văn Phong bắt cá nhiều tay, cùng lúc hẹn hò với ba người khác nhau sao?"
"Xin hỏi Ôn tiểu thư, cô có tận mắt thấy người vào phòng nghỉ là Trác Văn Phong không? Nếu không, sao cô biết đó là ai? Hay là cô và anh ta đã thân thiết đến mức chỉ cần nghe giọng nói là nhận ra?"
Ôn Nguyệt nhìn phóng viên đang cố bới lông tìm vết, nói: "Tôi chỉ bị tường chắn tầm nhìn nên không thấy, chứ không phải bị điếc. Nếu anh nghe lén cùng một người suốt hơn một tiếng đồng hồ, sau đó anh ta còn bắt chuyện với anh, mà anh không nhận ra giọng anh ta, thì tôi chịu. Còn việc Trác Văn Phong đang hẹn hò với bao nhiêu người, đó là chuyện các anh phóng viên cần điều tra, tôi chỉ là người vô tội bị vạ lây, không có nghĩa vụ phải đi xác minh."
Nói đến đây, Ôn Nguyệt dừng lại một chút, quét mắt nhìn đám phóng viên: "Ngoài ra, tôi chỉ thích trai đẹp chứ không thích tra nam, càng không phải thùng rác mà đi tái chế rác thải. Cho nên hôm nay về viết bài, xin đừng gán ghép tôi với loại người đó, cảm ơn."
-
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT