"Con nghĩ được như vậy là tốt," Từ Mỹ Phượng miễn cưỡng hài lòng, nói,"Con cũng không cần quá lo lắng vào công ty rồi mẹ sẽ sắp xếp người hướng dẫn con, cũng sẽ chào hỏi những người quen biết, để họ giúp đỡ công việc."
"Chuyện này..." Ôn Gia Hân do dự hỏi,"Đi làm như vậy, cha con có công nhận không?"
"Sao ông ấy lại không công nhận? Trong giới của chúng ta, có nhà nào mà người trẻ làm ăn không dựa vào gia đình, không dựa vào quan hệ? Ngay cả cha con bọn họ, bình thường cũng phải tìm mọi cách duy trì quan hệ còn gì?"
Nếu Ôn Gia Hân không phải con gái ruột, Từ Mỹ Phượng chắc chắn sẽ mắng ả là đồ cổ hủ. Nhưng khổ nỗi lại là con gái mình dứt ruột đẻ ra, bà ta chỉ còn cách kiên nhẫn dạy dỗ: "Con nghĩ kỹ lại xem, Ôn Nguyệt kinh doanh tờ báo của nó mà không cần dựa dẫm quan hệ à? Nếu không có cha con chống lưng, với cái thói thích thể hiện của nó, thì tờ báo đó đã bị người ta dập cho sập tiệm từ lâu rồi. Nó không những dùng quan hệ của cha con, mà còn moi móc cả tin tức của ông ấy, ném mặt mũi ông ấy xuống đất cho thiên hạ dẫm đạp nhưng kết quả thì sao?"
"Kết quả là cô ta lại lọt vào mắt xanh của cha."
"Đúng vậy." Từ Mỹ Phượng nhấn mạnh: "Gia Hân, con phải nhớ, ở trong cái nhà này, thanh cao chẳng để làm gì cả. Con muốn cái gì thì phải bất chấp thủ đoạn mà tranh giành, mà cướp lấy. Con cướp được rồi, cha con có khi còn đánh giá con cao hơn một bậc, không thì con cũng chỉ như Ôn Gia Kỳ mà thôi, hiểu chưa?"
Ngẫm nghĩ lời mẹ nói, Ôn Gia Hân dần trở nên kiên quyết: "Mẹ, con hiểu rồi, con sẽ cố gắng không để mẹ thất vọng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play