So với đêm hội từ thiện, Từ Thiên Dương trông tiều tụy hơn rất nhiều.
Đó là điều đương nhiên, dù sao thì hôm tham gia buổi đấu giá, hắn vừa mới về nước, chuẩn bị tiếp quản quỹ từ thiện Quang Minh, tuy biết rõ đó là một cái hố nhưng lúc đó hắn vẫn đầy mưu tính, tràn đầy kỳ vọng vào tương lai, có thể coi là ý chí phơi phới.
Còn bây giờ, hắn đã trở thành tù nhân, vinh hoa phú quý không còn, ngay cả người phụ nữ hắn yêu nhiều năm cũng không giữ được, đương nhiên là suy sụp.
Nhìn thấy Ôn Nguyệt, trong mắt Từ Thiên Dương thoáng qua một tia ngạc nhiên, rồi lại có chút hiểu ra, có lẽ hắn cho rằng trước đây cô giả vờ lạnh lùng, thực ra vẫn còn vương vấn tình cũ với hắn.
Ôn Nguyệt cười lạnh, không nói gì, ngồi xuống rồi trực tiếp bật đoạn ghi âm.
Ôn Nguyệt không lấy toàn bộ đoạn ghi âm từ hệ thống, mà bắt đầu phát từ câu nói của Ôn Gia Hân: "Hắn chỉ là một con chó bên cạnh em, em bảo hắn làm gì, hắn sẽ làm nấy."
Không có tình tiết trước đó, Từ Thiên Dương tuy nhận ra giọng của Ôn Gia Hân nhưng ban đầu không có phản ứng gì đặc biệt, mãi đến khi nghe thấy Ôn Gia Hân nói: "Tại sao em phải đến thăm hắn? Em chỉ mong hắn ngồi tù cả đời, vĩnh viễn không được ra ngoài" Sắc mặt mới có chút thay đổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT