Ôn Nguyệt thấy Ôn Gia Hân và Từ Thiên Dương đúng là trời sinh một cặp, cả hai đều coi tình cảm như cỏ rác, ích kỷ đến cực đoan, sẵn sàng lợi dụng mọi thứ để đạt được mục đích, lại còn tự cho mình là kẻ đáng thương nhất.
Nhưng cô không định bênh vực Từ Thiên Dương, chỉ tiếp tục hỏi: "Vậy nên em hận hắn sao?"
Ôn Gia Hân lớn tiếng: "Đương nhiên là em hận! Em hận hắn thấu xương!"
"Hiểu rồi." Ôn Nguyệt gật đầu, xoay người nắm lấy tay nắm cửa phòng khách, nói: "Chị sẽ tranh thủ đi thăm tù, tiện thể chuyển lời của em đến Từ Thiên Dương."
Ôn Gia Hân biến sắc, định lên tiếng ngăn cản nhưng Ôn Nguyệt đã vặn tay nắm cửa, giọng Ôn Gia Kỳ cũng vọng vào: "Hai người trốn trong đó tâm sự gì vậy?"
"Chuyện riêng thôi."
"Chuyện riêng gì mà lâu thế?" Ôn Gia Kỳ tỏ vẻ nghi ngờ, liếc xéo Ôn Gia Hân, giọng hả hê: "Cha bảo cô vào thư phòng gặp cha."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT