Ôn Vinh Sinh còn chưa kịp nói, Trần Bảo Cầm đã nhíu mày: "Ăn cơm thì ăn đi, con lắm mồm làm gì? Hơn nữa, chuyện này thì liên quan gì đến con?"
"Sao lại không liên quan? Con tuy không vào công ty nhưng cũng là con gái nhà họ Ôn, cổ phiếu công ty đỏ lè, con lo lắng không được à?" Ôn Gia Kỳ hùng hồn nói xong, lại lẩm bẩm: "Con có lòng tốt nhắc nhở cha, mẹ mắng con làm gì? Có phải con làm cho công ty đỏ lè đâu."
Trần Bảo Cầm tức đến mức trợn mắt, nghĩ bụng nếu con không phải con gái mẹ, mẹ quan tâm con có đâm đầu vào chỗ chết hay không?
Bà ta không hiểu nổi, dù Ôn Gia Hân có gặp chuyện gì đi nữa, người được lợi lớn nhất cũng là Ôn Nguyệt, cô ta là một đứa không được coi trọng, cơ bản không có khả năng được thừa kế, ở đây nhảy nhót lung tung để làm gì không biết?
Nghe đến đây, Ôn Gia Hân không thể tiếp tục giả chết được nữa. Ả biết, thà tự mình thú nhận còn hơn để Ôn Gia Kỳ mách lẻo, nên đánh liều nói: "Chuyện này là lỗi của con, con đã không chọn được quỹ từ thiện phù hợp cho công ty, khiến công ty bị liên lụy. Cha à, con, con..."
Giọng Ôn Gia Hân nghẹn dần, chưa nói hết câu đã cúi đầu rơi nước mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play